“Vậy à?” Đường nét gương mặt Giang Thiếu Huân cũng nhu hòa hơn, đôi mắt thâm thúy trong suốt, anh giơ tay xoa tóc Trường Hoan, không keo kiệt mà khen ngợi cô, “Cô gái nhỏ của nhà ta sắp nổi tiếng rồi…”
Biết rõ là anh trêu cô nhưng Trường Hoan vẫn thấy ngọt ngào như được uống mật vậy, cô kéo Giang Thiếu Huân đến bên bàn ăn, có chút xấu hổ, nhưng vẫn lấy hết can đảm nói, “Em biết gần đây anh giúp em rất nhiều, em cũng không biết cảm ơn anh bằng cách nào, chỉ có thể mời anh ăn một bữa cơm gia đình thôi.... Nấu ăn không phải sở trường của em, anh cũng đừng ghét bỏ… Ừm, nếu anh cảm thấy khó ăn thì không ăn cũng không sao…”
Giang Thiếu Huân nhìn bàn ăn đủ sắc đủ vị trước mắt, tuy không tinh xảo bằng đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng không hiểu sao lại kích thích vị giác của người ta, trong lòng có chút ấm áp, anh đã quên mất bản thân đã bao lâu không được thưởng thức một bữa tối như vậy rồi, một bữa tối mang cảm giác ấm cúng của một gia đình.
Giang Thiếu Huân giơ tay ôm chặt lấy Trường Hoan vào lòng.
Tự nhiên bị ôm như vậy khiến Trường Hoan giật mình, cô cảm nhận được Giang Thiếu Huân cúi đầu đặt cằm lên vai cô, cô không phản kháng, lẳng lặng để anh ôm lấy mình, một lát sau, cô giơ tay, bàn tay chậm rãi rơi vào trên tấm lưng rộng lớn của Giang Thiếu Huân, khẽ gọi một tiếng, “Anh tư?”
Giang Thiếu Huân không nói gì, một tay giữ lấy gáy của cô, hôn lên đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575615/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.