Trường Hoan không thể tránh thoát, khi môi Lục Hướng Viễn chạm vào người cô cô chỉ cảm thấy sợ hãi cùng chán ghét vô tận, anh ta đã dùng đôi môi này hôn Nhiếp Trường Tình… Nghĩ tới đây dạ dày cô cuộn lên, sắc mặt trắng bệch, giọng nói run rẩy, “Lục Hướng Viễn, đừng để tôi phải hận anh, coi như tôi xin anh…”
Động tác của Lục Hướng Viễn cứng đờ, ngẩng đầu nhìn thấy Trường Hoan khóc, anh ta không những không chút đau lòng mà còn lạnh lùng cười nhạo cô, khinh miệt, “Trường Hoan, cô còn giả vờ giả vịt như thế làm gì? Cô từng sinh đứa con hoang đó thì ngủ với tôi một đêm có làm sao?”
Trường Hoan nghiêng đầu, nước mắt tuôn trào, đã từng, đã bao nhiêu lần cô muốn kể hết những ủy khuất với anh ta, nhưng giờ đây cô lại không muốn nói dù chỉ một chữ.
Lục Hướng Viễn lại đổi giọng, ôn nhu vỗ về cô, dụ dỗ cô, “Trường Hoan à, chúng ta cũng sinh một đứa con đi, anh sẽ yêu thương nó, chắc chắn sẽ yêu thương nó…”
Chỉ cần có con thì Trường Hoan buộc phải ngoan ngoãn ở lại bên cạnh anh ta, chỉ cần có con là được… Nghĩ vậy, anh ta lại cúi xuống hôn mạnh lên cổ cô.
Bả vai Trường Hoan lạnh lẽo, khi cánh tay của Lục Hướng Viễn bóp mạnh lên vai cô, vết tay hằn lên rõ ràng, nước mắt rơi như mưa, cuối cùng cô tuyệt vọng nhắm mắt.
Cô hối hận, hối hận vì đã cự tuyệt Giang Thiếu Huân, nếu cô nhận lời anh thì bây giờ đã không bị Lục Hướng Viễn cưỡng ép, đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575604/chuong-40-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.