“Nhiếp Trường Hoan, em mau mở cửa ra cho anh, chúng ta phải nói chuyện cho rõ ràng…” Lục Hướng Viễn đá cửa rầm rầm, còn đâu dáng vẻ văn nhã ngày thường, “Trường Hoan, hôn ước của chúng ta vẫn chưa bị hủy, em mau mở cửa ra cho anh, đừng tưởng rằng người đàn ông kia có thể che chở cho em, anh ta chỉ đang chơi đùa em mà thôi…”
Trường Hoan ngơ ngác ngồi trên sofa nhìn tivi, đầu óc trống rỗng, cô nghe thấy tiếng Lục Hướng Viễn chửi rủa, rồi tiếng anh ta tranh chấp với bảo vệ, không bao lâu sau yên tĩnh trở lại..
Lục Hướng Viễn bị bảo vệ dẫn đi, vẫn là Nhiếp Trường Tình ra mặt nói giúp anh ta, còn nói Lục Hướng Viễn là anh của cô ta, để cho anh ta tự do ra vào chung cư…
…
Từ ngày Trường Hoan từ chối Giang Thiếu Huân ở bệnh viện cô không còn gặp lại anh nữa, mỗi lúc Lục Hướng Viễn tới quấy rối cô cũng giả vờ như không nghe thấy, mà mỗi khi nghe thấy tiếng chuông cửa không hiểu vì sao trong đầu cô lại hiện lên hình bóng của Giang Thiếu Huân.
Đôi khi cô nghĩ, nếu lúc trước cô nhận lời Giang Thiếu Huân có lẽ Lục Hướng Viễn đã không dám quấy rầy cô như vậy.
Chỉ là, không có nếu!
Hôm nay Đâu Đâu gọi điện cho Trường Hoan.
“Hoan Hoan, mẹ đã đưa cúc vàng cho chú chưa?”
Được Đâu Đâu nhắc nhở Trường Hoan mới nhớ tới đêm ấy anh đánh rơi chiếc cúc áo ở nhà cô, mà đêm đó… Anh đã hôn cô. Trường Hoan không tự chủ được xoa xoa môi, mặt nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575602/chuong-39-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.