Giang Thiếu Huân cầm cuốn truyện cổ tích, anh đang đọc một truyện nào đó, giọng nói mát lạnh nhưng không lạnh lùng như bình thường, hơn nữa chất giọng cũng rất hay nên bù đắp phần nào cho cách đọc truyện không chút cảm xúc của anh.
Đâu Đâu nằm trong ngực anh, hai mắt nhắm lại, khóe môi cong lên. Nhìn khuôn mặt tràn đầy thỏa mãn của cậu, Trường Hoan siết chặt lấy vạt áo, trong lòng chợt nổi lên một tia cảm xúc khác thường nào đó, còn chưa biết được đó là gì thì Giang Thiếu Huân ngừng đọc, một lần nữa, căn phòng lại chìm trong yên lặng.
Đâu Đâu rúc vào lòng Giang Thiếu Huân, anh nhẹ nhàng đặt quyển truyện lên tủ cạnh giường. Giang Thiếu Huân định ôm cậu nhóc đặt sang bên cạnh nhưng tay vừa giơ lên lại đặt xuống, anh nhìn Trường Hoan, nói nhỏ, “Lại đây.”
Trường Hoan nhíu mày, chỉ nghe anh nói mà tim cô đã đập thình thịch rồi, cô đưa tay lên ngực như muốn cảm nhận rõ hơn nhịp đập hỗn loạn này, cô hít sâu một hơi cho mình bình tĩnh lại mới nói, “Làm gì?”
Giang Thiếu Huân liếc mắt về phía cậu nhóc đang nằm trong lòng anh, “Bế con cô ra.”
Nghe anh gọi Đâu Đâu là con mình, Trường Hoan định giải thích nhưng cuối cùng lại không nói lời nào.
Cô đi tới cạnh anh, cúi người, mái tóc dài theo động tác rũ xuống, cọ lên cánh tay của Giang Thiếu Huân, cô vươn tay muốn bế Đâu Đâu thì chợt dừng lại.
Giang Thiếu Huân nhìn vẻ mặt rối rắm của cô liền ung dung hỏi, “Sao thế?”
Trường Hoan cắn môi, nếu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575589/chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.