Trường Hoan thấy anh đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm, lại thấy không còn sớm nữa quyết định lén ra ban công gọi điện cho Đâu Đâu. Khi cô quay về thì buổi tiệc cũng sắp kết thúc. Trường Hoan nhìn cảnh mọi người náo nhiệt trò chuyện trong sảnh lớn, cảm thấy bản thân đang ở đây nhưng lại không có cách nào hoà nhập với nơi này.
Tối nay chắc chắn không được như ý chị quản lý rồi, kiểu gì cô cũng lại trắng tay ra về cho xem. Cô cũng quen rồi, đây có phải là lần đầu tiên đâu, nếu không thì vì sao một diễn viên vừa có tài vừa có sắc như cô vẫn mãi chỉ là một diễn viên vô danh kia chứ?
Tiệc tối kết thúc, mọi người vây quanh Giang Thiếu Huân cùng Cung Trạch đi ra ngoài. Trường Hoan nhìn thân hình cao lớn của anh bị bao phủ trong đám người thì nhẹ nhõm không thôi, cô cầm túi xách chuẩn bị rời khỏi thì chị quản lý đột nhiên đi tới, nắm lấy cổ tay cô không cho cô đi.
“Trường Hoan, chờ một chút.”
Trường Hoan quay đầu lại, hơi nhíu mày, “Chị Triệu…”
Chị Triệu mỉm cười, cố gắng nhỏ giọng, lời nói có chút vội vàng, “Buổi tiệc kết thúc rồi, em đi qua chào tạm biệt anh Giang đi.”
Hàng mi dài của Trường Hoan chậm rãi rủ xuống, giọng nói trong trẻo, “Chị Triệu, em thật sự không quen làm những chuyện này, chị đừng ép em nữa.”
“Sao em vẫn không hiểu chuyện như vậy chứ?” Chị Triệu trừng mắt nhìn cô, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Chẳng lẽ em muốn bị người ta bắt nạt cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/575547/chuong-11-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.