Lục Hường Viễn nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mặt, năm nay cô mới hai mươi hai tuổi. Cô mặc quần áo đơn giản, tóc buộc cao, vừa nhẹ nhàng lại đầy sức sống như thiếu nữ mười bảy mười tám.
Nhiếp Trường Hoan rất đẹp, dù có đặt cô vào trong giới giải trí với đám người đẹp nhiều như mây thì vẫn thuộc top đầu, nếu không như vậy thì anh ta đã chẳng thích cô ngay từ ánh mắt đầu tiên.
“Mua chưa?”
Lục Hướng Viễn nhếch môi đầy mỉa mai, vươn tay tới trước mặt cô, “Đưa đây.”
Mặt Trường Hoan đỏ bừng như gấc, tim cô càng đập càng nhanh. Cô mở túi xách, tay run rẩy cầm lấy hộp bao cao su nhỏ bên trong, quả thực là xấu hổ đến không dám ngẩng đầu.
Lục Hướng Viễn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô mà thầm cười lạnh, nhìn cái vẻ ngây thơ này thì ai lại nghĩ đến cô đã sớm ăn nằm với người khác, thậm chí còn có một đứa con hoang nữa chứ?
Anh ta coi cô như châu như ngọc mà nâng niu trong lòng bàn tay biết bao nhiêu năm, nhưng đổi lại được cái gì? Cô đã báo đáp anh ta như thế nào?
Cái thân thể dơ bẩn này, cái tử cung thối nát này từng sinh một đứa bé cho người đàn ông khác.
Lục Hướng Viễn cầm lấy hộp bao cao su, sau đó vươn một tay nắm lấy cằm Trường Hoan, làn da mịn màng mềm mại, khuôn mặt trái tim tinh xảo như vẽ. Càng nhìn cô anh ta càng muốn bóp nát khuôn mặt này.
Anh ta siết chặt lấy cằm cô, đôi môi mỏng hé mở, trào phúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-kim-chu-daddy-mau-toi-cuoi-mommy/262070/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.