Edit: Hann
Cuộc sống năm ba cấp ba là chiến trường không nhìn thấy khói thuốc súng, đối thủ có thể là người khác hoặc cũng có thể chính là chính bản thân bạn.
Thức dậy lúc năm giờ sáng để học từ vựng, sáu giờ sáng chạy bộ để học từ vựng, sáu giờ rưỡi ăn sáng xong rồi đến trường.
Sau khi ăn trưa lúc 12 giờ, làm bài cho đến lúc bắt đầu buổi học đầu tiên vào buổi chiều.
Sau khi dùng bữa tối lúc 5:30 chiều, làm bài cho đến khi lớp tự học đầu tiên bắt đầu.
Về đến nhà lúc 11 giờ, làm bài đến rạng sáng, tắm rửa rồi ngủ nghỉ, chào đón một ngày mới bắt đầu.
Tuyến thời gian ba thời điểm này theo một đường thẳng, trường học căn tin rồi đến nhà ở, lặp đi lặp lại.
Nó nhàm chán và đơn giản, nhưng thời gian trôi qua rất nhanh.
Đối với Tông Bách mà nói, thứ mà anh thiếu nhất chính là thời gian.
Anh giống như một miếng bọt biển không ngừng hấp thụ tri thức, anh muốn học nhiều hơn một chút, tốc độ nhanh hơn một chút, không chỉ bởi vì anh đã tụt lại phía sau quá nhiều, mà còn bởi vì người mà anh muốn theo đuổi chính là sự tồn tại mà anh ngưỡng mộ.
Ngoại trừ giờ lên lớp và bài tập giáo viên giao, mỗi ngày anh đều tự bổ sung cho mình ba bộ bài thi, thấy không đủ thời gian thì giảm thời gian ăn ngủ, nhưng thời gian rèn luyện thân thể thì không được ít hơn. Nếu thân thể suy sụp thì làm sao anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491559/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.