Edit: Hann
Tông Bách thuộc về loại hình mặc quần áo nhìn gầy, nhưng cởi ra lại rất có da có thịt.
Vai rộng lưng thẳng, tay chân thon dài cân xứng, ngực rắn chắc, cơ bụng rõ ràng, chỉ có anh hồn nhiên ngây thơ, không chút gánh nặng tâm lý mà cứ thế loã thể ở trước mặt cô.
Tuy tâm thái của cô có trầm ổn hơn so với bạn cùng tuổi, nhưng dù sao cũng chỉ là một nữ sinh mới lớn, thứ vượt qua phạm vi nhận tri của cô khiến cô cũng chẳng có cách nào bình tĩnh đối mặt.
Nhất là người này cứ liên tục động hết bên trái rồi lại sang bên phải.
“Lại làm sao vậy?”
“Ngứa.”
Bạch Phù: “…”
“Cậu dùng sức một chút.”
“…Biết rồi.”
Đến khi xoa sữa tắm cho anh, Bạch Phù mất tự nhiên nhìn đi nơi khác.
Lòng bàn tay lơ đãng cọ qua đầu vú, Tông Bách than nhẹ một tiếng.
Ngón tay Bạch Phù cứng đờ, lòng bàn tay như bị lửa đốt, cô vội nói: “Tôi không cố ý đâu.”
Cô vừa muốn rụt tay lại thì đã bị anh giữ lấy, còn ấn tay cô đè lên ngực anh: “Sướng lắm, cậu sờ nữa đi.”
Bạch Phù thở hắt ra, bực bội: “Cậu đứng đắn chút đi, không thì tôi mặc kệ cậu đấy.”
Tông Bách chỉ có thể lưu luyến buông tay cô ra: “Thôi được rồi.”
Còn ra vẻ đáng tiếc nữa.
Bạch Phù xoay người lấy một chiếc khăn lông mới trên giá, vốn dĩ cô để đó phòng hờ, bây giờ lại có tác dụng.
Lau bằng khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491515/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.