Edit: Sel
Bạch Phù lấy điện thoại ra chuẩn bị trả tiền, một bóng người quen thuộc xuất biện, giao diện điện thoại bị bàn tay với khớp xương rõ ràng cản lại, chỉ nghe thấy một tiếng “tích, thanh toán xong xuôi, anh khẽ gật đầu với chủ tiệm: “Trả tiền rồi nhé.”
Ra đến cửa, Bạch Phù ấn vào khung chat với anh: “Để tôi trả cậu tiền.”
[Lì xì đã gửi đi, đối phương không chấp nhận.]
Bị block?
Hai tay Tông Bách giao ở sau gáy, đắc ý nói: “May là tôi đoán được trước.”
Khoé miệng Bạch Phù giật giật, có giỏi thì đừng gỡ block cô.
Chuyện 10-20 tệ này cô cũng không cần thiết phải dây dưa với anh, quyết định ngày mai sẽ chuẩn bị cho anh một bữa trưa phong phú hơn chút.
Mười phút sau còn có tiết tự học buổi tối, Tông Bách đưa cô đến cổng trường là chuẩn bị chạy lấy người.
Bạch Phù không nhịn được nhắc nhở anh: “Còn có 7 tháng nữa là thi đại học rồi đấy.”
Tông Bách nhướng mày nhìn cô: “Cho nên?”
Lời nói của Bạch Phù thấm thía khuyên răn: “Cậu nên chú tâm vào việc học đi.”
Đầu lưỡi chống lên hàm trên, Tông Bách khẽ cười.
Bạch Phù nhíu mày, nghe anh lười biếng nói: “Trịnh sư tử mất hai năm còn chẳng khuyên được tôi, cậu cũng muốn làm đồ đệ của thầy ấy à?”
Trong lúc Bạch Phù còn rối rắm không biết Trịnh sư tử là ai, anh duỗi tay vỗ nhẹ lên vai cô: “Cuộc đời của tôi chỉ vậy thôi, nhưng còn cậu thì phải cố gắng thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491513/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.