Edit: Qin
Động tác chà lau của Bạch Phù khựng lại, trong lòng cũng mơ hồ đoán ra anh muốn hỏi cái gì, ngước mắt nhìn anh: “Mỏi tay.”
Tầm mắt Tông Bách dừng ở mu bàn tay của cô, trên mu bàn tay có thể rõ ràng nhìn thấy dấu tay hồng hồng, là do anh không khống chế được sức lực nên mới làm đỏ tay cô.
Anh ho nhẹ một tiếng: “Không phải hỏi cậu cái này…ý là…cậu không có chút phản ứng nào sao?”
“Phản ứng gì?”
“Phản ứng sinh lý đó.”
Trước khi hỏi, Tông Bách cảm thấy rất ngượng, nhưng sau khi hỏi thành lời rồi, ánh mắt của anh lại gắt gao nhắm chặt vào cô, không muốn bỏ lỡ bất cứ cảm xúc nào.
Bạch Phù nắm chặt khăn giấy, ánh mắt bình tĩnh: “Không có.”
Tông Bách không khỏi cảm thấy thất bại.
Anh cũng chẳng tự luyến đến mức cho rằng tất cả nữ sinh đều thích mình hay dáng người của mình có thể khiến ai nhìn thấy cũng phải chảy máu mũi.
Nhưng anh cũng không kém cỏi đến mức đó chứ?
Cô còn thủ dâm giúp anh mà vẫn chẳng có phản ứng gì sao?
Không thích thì thôi, chẳng lẽ cô cũng không có ham muốn à?
Bạch Phù cảm nhận được ánh mắt vừa kinh ngạc lại không cam lòng của anh, thậm chí còn có chút đáng thương.
Cô vờ như không thấy, môi hơi mím lại: “Chuyện đêm nay là lần đầu cũng là lần cuối.”
Tông Bách rút lại cảm xúc, lông mày hơi nhướng lên: “Sao thế? Qua cầu rút ván? Rút ‘chim’ vô tình?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491509/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.