Edit: Qin
Bạch Phù không đẩy được anh, bị bắt thừa nhận sự mãnh liệt quá mức cháy bỏng ấy.
Hô hấp trở nên dồn dập, ngay cả trong hơi thở cũng mang theo hương thơm mát lạnh trên người anh, giống như mùi thơm tươi mát của cây cỏ.
Có chút dễ ngửi.
Từ từ đã, cô đang nghĩ cái gì vậy?
Lúc này bàn tay của anh đang nâng gáy cô lên, môi lưỡi hai người quấn lấy nhau một cách kín kẽ.
Bạch Phù bị anh quấn lấy, không kịp nuốt nước miếng, theo khóe miệng không ngừng rỉ xuống.
Mập mờ lại sắc tình.
Tông Bách hơi rũ mi, nhìn đôi mắt đang mê man, gương mặt ửng hồng của cô. Anh phát hiện chỉ hôn môi thôi vẫn chưa đủ để anh thỏa mãn.
Cuối hè, không khí oi bức khô nóng, mồ hôi dần thấm ướt vầng trán cùng cổ áo.
Nóng đến nỗi cả hai người đều muốn bốc hơi.
Một người muốn tránh, một người không cho trốn.
Tới cuối cùng, Bạch Phù thôi không giãy giụa nữa, tay mềm mại đặt trên người anh, tùy ý để anh chiếm lấy oxi trong miệng.
Thi thoảng có gió thổi qua, bên cạnh là bồn cây xanh, cành lá thường thường rung rinh rồi cọ qua cẳng chân.
Có hơi ngứa.
Làm người muốn bắt lấy.
Nhưng lại không bắt được.
Giống như nụ hôn của anh khiến lòng cô ngứa ngáy, thậm chí len lỏi khắp toàn thân.
Tình tố xa lạ đã nảy sinh.
Cô phiền não lại khắc chế bản thân không được trầm luân.
Tại sao còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491488/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.