Edit: Qin
Tông Bách đang chuẩn bị vào quán net sau hẻm để chơi, ai ngờ lại có người bất thình lình nhảy ra túm lấy tay áo anh.
Anh theo bản năng muốn đẩy ra, nhưng đến khi nhìn rõ người đó là ai thì liền dừng lại.
Bạch Phù không để ý đến sự khác thường của anh, vội vàng nói: “Giấu bọn họ giúp tôi.”
Tông Bách nghe thấy tiếng bước chân đi về phía bên này, lông mày nhíu lại rồi giãn ra, nhẹ nhàng đẩy cô dựa vào tường, người cũng áp lại gần, đôi mắt hiện lên tia hài hước: “Có lợi gì cho tôi không?”
Sau lưng Bạch Phù cảm nhận được mặt tường lạnh lẽo thô ráp, dáng người cao lớn của anh bao phủ lấy cô.
Cô hơi nhẹ nhàng thở ra, vừa nghe ngóng động tĩnh của đám Mâu Tư Nhan vừa trả lời anh: “Cậu cứ nói đi, chỉ cần không quá đáng là được.”
Đám người đã chạy về phía bọn họ.
“Lát nữa bàn lại.”
Nói xong anh cúi đầu, hơi thở nóng rực của cả hai hoà vào nhau.
Bạch Phù muốn nghiêng đầu tránh đi theo bản năng, lại nghe thấy anh trầm giọng nói: “Cố chịu đi, giả vờ làm người yêu, giấu trời qua biển là được.”
Nghi người thì không dùng, mà đã dùng thì không nghi.
Tức khắc cả người Bạch Phù cũng thả lỏng.
Một tay Tông Bách đặt lên vai cô, điều chỉnh vị trí của hai người, một tay nâng cằm cô lên, cúi đầu, hơi thở dồn xuống, mãi đến khi hai làn môi cách nhau chỉ chừng một centimet thì mới dừng lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-lay-em/3491478/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.