【 Tư Viễn nói 】
Lúc tôi nhìn thấy cô, cô đang lái xe chạy bằng điện ra khỏi chung cư.
Buổi sáng cuối tháng tám, trên đường xe cộ tấp nập, thời tiết vẫn nóng bức như cũ, mọi người lái xe đều đầy đủ trang bị, cô cũng không ngoại lệ.
Cô mang một mũ bảo hiểm nhỏ màu xanh đậm, có lẽ là cảm thấy nóng, quai đeo cũng không có buộc ở trên cằm, nón an toàn chỉ đội tượng trưng lên đầu, hình như là có tác dụng che nắng
Như vậy rất nguy hiểm, trong lòng tôi lo lắng thay cô.
Cô đeo một kính mát lớn, trên cánh tay khoác áo chống nắng, một cái túi lớn đặt ở trong giỏ xe, móc quai túi xách ở trên tay vịn của xe, sau cùng lại giữ ở trong tay cô.
Cô mặc một áo sơ mi màu vàng nhạt, quần lửng cao bồi màu lam nhạt, trên chân mang một đôi giày xăng-̣đan màu đen. Chen chúc trên xe chạy bằng điện. Ở bên trong xe đạp, một người nho nhỏ không có chút thu hút, nhưng mà tôi lại có thể dễ dàng nhận ra cô. Cô mua đồ ăn sáng ở một tiệm trước cửa chung cư, hình như cô rất ưa thích mua đồ ăn sáng ở nơi đó. Người vẫn cưỡi trên xe chạy bằng điện, đưa cho tiền cho ông chủ, cầm lấy hai bánh bao, một túi sữa đậu nành, cô nhét bánh bao vào trong giỏ xe, dùng răng cắn rách bao sữa đậu nành, cắm ống hút vào, vừa cởi xe vừa hút sữa đậu nành, liền lảo đảo lái đi xa.
Tôi ngồi ở trong xe nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-em-di-diep-tu-vien/1882915/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.