Tôi trang điểm đậm,buộc tóc đuôi ngựa lên thật cao, mặc váy ngắn bán bia hai màu trắng xanh đan xen, mang giày cao gót, hít sâu liền đi vào đại sảnh Olive huyênnáo lại lấp lánh ánh sáng. Tôi có chút khẩn trương, bởi vì chính mình đã gần một năm không tới loại địa phương này, không làm công việc như vậy.
Tôi vốn cho là bán bia ở quán bar không có gì khác với làm khuyến mãi ởsiêu thị, không phải là mặt mang nụ cười giới thiệu sản phẩm, sau đó cốgắng đẩy mạnh tiêu thụ hàng hóa thôi sao, nhưng sau khi thật sự nhận làm mới phát hiện khác nhau rất lớn. Khách ở quán bar đều mang theo vàiphần mùi rượu, ánh mắt nhìn tôi không tránh khỏi mập mờ, có vài ngườicòn có thể mượn rượu mạnh mẽ ôm vai của tôi, huýt gió với tôi, thậm chíđộng tay động chân ở trên người tôi. Mặc dù Uyển Tâm đã nói với tôi, ởnơi này không ai dám đụng đến tôi, nhưng tôi không thể hiểu rõ "Động"của chị ấy là có ý gì. Ngắn ngủn trong vòng hai tiếng đồng hồ, tôi đã bị ăn đậu hũ rất nhiều lần. Mặc dù tình trạng tiêu thụ của tôi cũng khôngtệ lắm, thế nhưng khuôn mặt ghê tởm của vài tên đàn ông và bàn tay heoliên tục quấy rối sắp làm tôi hỏng mất.
Thừa dịp Uyển Tâm vừanhảy xong một bản, tôi vội vàng chạy đến bên cạnh chị, nói với chị rằngtôi không làm được loại công việc này. Tối nay làm xong liền tính sổ,chị ôm lấy tôi, nói: "Không phải trước kia khiêu vũ cũng như vậy ư?Không phải khi đó em cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-em-di-diep-tu-vien/1882862/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.