Tôi mơ thấy một giấc mơ kì lạ.
Trong giấc mơ đó, tôi và Diệp Tư Viễn ở chung một chỗ, lõa thể quấn lấy nhau, Diệp Tư Viễn có cánh tay thon dài, bắp thịt rắn chắc của anh ôm chặt tôi vào lòng.
Tôi rất thích cảm giác được chạm vào làn da trắng mịn, trơn bóng khi cơ thể chúng tôi khít chặt vào nhau, ngón tay anh lướt qua gương mặt tôi, ngực và vòng eo mảnh khảnh của tôi, tôi dịu dàng nhìn anh, chờ đợi anh chậm rãi tới gần và hôn lên môi tôi.
Chúng tôi hòa vào làm một, cùng nhau tìm kiếm khoái cảm tột đỉnh khiến da tôi nóng bừng lên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, miệng há to thở gấp. Tôi ôm anh thật chặt, khi chúng tôi đang chìm đắm trong bầu không khí ngọt ngào thì đột nhiên bầu trời xuất hiện một tia chớp vô cùng chói mắt, theo sau nó là một tràng tiếng sấm đinh tai nhức óc, tôi sợ tới mức bịt kín hai tai, rúc vào ngực anh.
Tôi nói: “Ôm chặt em, Diệp Tư Viễn, em rất sợ!”
Thế nhưng anh không cử động.
Chờ một lát vẫn không thấy động tĩnh gì, tôi chậm chạp mở mắt ra, thấy Diệp Tư Viễn đang nhìn tôi với ánh mắt buồn bã.
Anh nói: “Tiểu Kết, xin lỗi em, cả đời này anh không thể ôm em.”
Sau đó tôi giật mình tỉnh lại, đầu đầy mồ hôi.
Nhìn đồng hồ, đã 5h sáng rồi, tại tôi buông rèm cửa, cả căn phòng bị bao trùm trong bóng tối. Tôi kéo chăn trùm kín người, sau khi bình ổn được hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-em-di-diep-tu-vien/1882818/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.