Chương trước
Chương sau
Máy làm đá khô không có vấn đề….Jason sửng sốt, anh ta từ từ quay đầu lại, đối diện với ánh mắt của Thương Mẫn.
Thương Mẫn nhếch khóe miệng, cô khẽ nhướng lông mày, không biết xấu hỗ vươn tay về phía Jason.
Vẻ mặt của Jason thay đổi, tràn đầy không thể tin.
Anh ta tự nhận chuyện lần này làm rất chu đáo, cho dù là chuyện xảy ra, đến cuối cùng cũng chỉ có thể đồ lỗi cho máy móc bị trục trặc, sao mà Thương Mẫn lại phát hiện anh ta động tay?
Ngược lại Thương Mẫn bình tĩnh hơn nhiều, dù sao, cô đạo diễn vở kịch lớn kia còn chưa có chiếu nữa.
Người thứ ba sau Bạch Chấp chính là người mẫu của.Jason, lần này trang phục của anh ta cũng lấy màu trắng là chủ đạo, người mẫu đi lên sân khấu, an toàn đi qua máy làm đá khô, sau đó từ từ đi về phía trước.
Bởi vì là mùa đông, bên trong mở hệ thống sưởi ấm, đặt biệt là phía trước sân khấu, nơi đó vừa vặn ở giữa lỗ thông hơi của máy điều hòa không khí, mặc dù trong sân khấu có đá khô, nhưng mà đá khô ở phía sau cũng không ảnh hưởng đến nhiệt độ phía trước sân khấu, hơn nữa, chỉ cần người mẫu ở lỗ thông gió dừng lại hơn mười giây…
Thương Mẫn nín thở.
Mười, chín, tám, bảy…
Trong đám người phát ra âm thanh kinh ngạc, tim Thương Mẫn đập nhanh, ánh mắt của cô nhìn về phía sân khấu, người mẫu đã đứng ở lỗ thông gió, mà giờ phút này, quần áo màu trắng trên người anh ta đang dần chuyển sang màu sắc khác, màu trắng tinh khiết bị ô nhiễm những màu sắc lộn xộn khác, trên vai, trên lưng, tất cả đều là một đống lộn xôn.
Jason đột nhiên từ chỗ ngồi đứng lên, anh ta không dám tin tất cả mọi chuyện xảy ra trên sân khấu, đây giống như một hiện tượng ảo thuật kỳ diệu khiến anh ta cũng bát ngờ.
Người mẫu thấy phản ứng dưới sân khấu, cũng sửng sốt một trận, anh ta nhìn về phía tầm mắt của mọi người, mới phát hiện quần áo trên người mình đã hoàn toàn thay đổi. Trong thời gian ngắn anh ta cũng hoảng sợ đứng ở chỗ đó đến nỗi quên mắt phải ra như thế nào.
Jason sốt ruột vô cùng, đã không quan tâm đến trận đấu, ở dưới sân khấu hô lớn muốn anh ta nhanh chóng đi xuống, người mẫu giống như ở trong mộng mới tỉnh, chỉ đành phải nhanh chóng rời khỏi sân khấu.
Mà chờ khi anh ta đi về phía máy làm đá khô một lần nữa, những màu sắc trên người anh ta lại từ từ rút lui, cuối cùng, lại biến thành màu sắc thuần trắng. Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những cái này, những tiếng thảo luận liên tiếp truyền ra.
Hơi thở Thương Mẫn dần dần ổn định, cô ngồi ngay ngắn, nhìn về phía Jason.
Giờ phút này, anh ta cũng đang hung dữ mà nhìn chằm chằm cô, một bộ hận không thể uống máu ăn thịt cô.
Trận nhạc đệm này, cuối cùng khiến cho Jason dừng bước tại trận đấu đấu thứ tư.
Anh ta tiền vào trận đầu tinh anh hẳn không thể nghi ngờ, nhưng mà lúc này đây, anh ta lại mắc sai lầm ở giữa trận đấu.
Thật ra người sáng suốt đều biết tác phẩm của anh ta đã bị người ta động tay, nhưng mà, cuộc thi như chiến trường, các cuộc đấu trước đều xuất hiện vô số việc ngoài ý muốn, thua là thua, không có cơ hội để trở lại một lần nữa.
Thương Mẫn trở lại hậu trường, vừa vặn từ phòng trang điểm đi ra, Jason cũng đã hùng hỗ xông về phía cô.
“Thương Mẫn, có phải cô làm hay không?”
Lê Chuẩn nhanh chóng phản ứng, rất nhanh chắn trước mặt Thương Mẫn, không cho.Jason có cơ hội tới gần cô.
Thương Mẫn cười một tiếng, cô đứng ở phía sau Lê Chuẩn, cười vô cùng vui vẻ, “Anh nói là tôi, thì chính là tôi.”
dason nhíu chặt lông mày.
Vốn dĩ anh ta muốn mượn cơ hội lần này đem Thương Mẫn triệt để đuổi ra khỏi cuộc thi đấu, nhưng không nghĩ rằng, anh ta chẳng những không có làm được, vậy mà còn để cho Thương Mẫn đánh một quân.
“Cô rốt cuộc muốn làm cái gì?” Jason chất vấn cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.