“Cảm ơn bác sĩ.” Thương Mẫn nói cảm ơn với bác sĩ, nhóm bác sĩ đi ra khỏi phòng bệnh.
“Đừng lo lắng, nghỉ ngơi một thời gian là tốt rồi.” Mạnh Kha an ủi cô, “Chờ đến khi cô thi đấu xong, tôi sẽ cảm thấy vui vẻ.”
Thương Mẫn cau mày, ngồi xuống cạnh Mạnh Kha, “Cô đã suy nghĩ kỹ chưa, không ở lại Đạt Phan nữa sao?”
Mạnh Kha mỉm cười, “Trước kia tôi muốn ở lại Đạt Phan là vì muốn tranh thủ một chút, không muốn tất cả thành quả mình vắt vả nhiều năm bị Thái Lặc cướp đi, nhưng trước khi đến Milan, có người đột nhiên chỉ cho tôi một con đường khác rồi.”
Thương Mẫn khó hiểu.
Trước khi đến Milan…
“Người cô nói không phải… Tần Kha chứ.” Thương Mẫn hỏi dò.
Mạnh Kha im lặng gật đầu.
“Anh ta là một người không đáng tin, vậy mà cô lại tin tưởng anh ta?” Thương Mẫn kinh ngạc, Tần Kha đã nói gì với Mạnh Kha mà làm cho cô ta buông bỏ cố gắng của mình trong nhiều năm như vậy?
“Bên ngoài anh ta trông có vẻ không đáng tin, thật ra vẫn rất có bản lĩnh, mặc dù Đạt Phan rắt tốt, là công ty người mẫu chuyên nghiệp, nhưng chỗ của Tần Kha thì không giống Đạt Phan, tôi đến đó, cho dù phải bắt đầu từ con số không, cũng tốt hơn tiếp tục dày vò ở Đạt Phan.” Mạnh Kha thở dài, “Chuyện tôi và Thái Lặc đã ồn ào huyên náo cả công ty, nhưng cho dù như vậy, anh ta vẫn không bị Đạt Phan loại trừ, nhất định là anh ta có người chống lưng, mà người này, tôi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-boss-ac-on/1384989/chuong-237.html