“Cậu có phải ngốc hay không?” Sự lo lắng vừa rồi không tìm thấy Tô Huệ Phi lập tức liền biến thành sự tức giận: “Nhiều người như vậy, hết lần này tới lần khác ngã xuống ở ngay trước mặt cậu, nơi người đến người đi, chỉ có cậu mới có thể đỡ được bà ta? Nếu như cậu có thể nghe hiểu lời bà ta nói, bà ta muốn cậu đưa bà ta về nhà, cậu cũng đưa?”
“Tớ… Tớ không thể thấy chết không cứu.” Tô Huệ Phi nói chuyện không có sức lực gì cả.
“Thấy chết không cứu? Người kia đâu?” Thương Mẫn chất vấn cô ta.
“Cậu cũng biết Jason sẽ không từ bỏ ý đồ, cậu là trợ lý của tớ, cũng ở bên trong sự tính toán của anh ta, cậu làm việc không thể suy nghĩ nhiều hơn một chút sao? Hôm nay làm trễ chuyện thi đấu chỉ là việc nhỏ, nếu như xảy ra chuyện khác, cậu bảo tớ phải xử lý làm sao?”
Tô Huệ Phi cúi thấp đầu xuống, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.
Nhiều năm như vậy, mặc kệ xảy ra chuyện gì, Thương Mẫn đều không nói một câu nặng lời nào với cô, nhưng hôm nay…
Thương Mẫn ngồi xuống trên vị trí của mình.
Đã đến phiên của Bạch Chấp. Lần này, tác phẩm của cô là một chiếc áo dài theo phong cách cuối nhà Thanh, đầu thời Trung Hoa dân quốc, thời gian càng dài hơn so với chiếc sườn xám trước đó của Mạnh Kha, hoạ tiết rồng đen được thêu trên nền tím, tăng thêm khí chất cao quý mà gương mặt lạnh lùng của Bạch Chấp vốn mang theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-boss-ac-on/1384972/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.