Hôm nay ở trước thang máy, lời nói âm vang hữu lực kia của Thương Mẫn, lại một lần nữa chiếu lên ở trước mắt cô ta.
Cô ta nói cái gì, Tô Huệ Phi, là bạn bè của cô ta?
Mạc Hậu cười.
Không có thân nhân, còn có bạn bè, không phải sao? Tô Huệ Phi này, nghe nói là từ nhỏ cùng nhau lớn lên với cô ta, hai người giống như trẻ sinh đôi vậy.
Hiện tại, cả ngày Lê Chuẩn đều canh giữ ở bên người Thương Mẫn, muốn ra tay với cô ta quả thật rất khó, thế nhưng Tô Huệ Phi thì không giống…
“Anh nói đúng, là người thì đều có điểm yếu, ngược lại tôi muốn xem xem, Thương Mẫn đến cùng còn có thể càn rỡ bao lâu.”
Cửa phòng bị mở ra, Tô Huệ Phi thò đầu ra từ ngoài cửa, nhìn quanh gian phòng một vòng, xác định Mâu Nghiên đã không còn đây mới dám đi tới.
“Tớ mang cơm đến cho cậu, nhân lúc còn nóng ăn di.” Tô Huệ Phi đặt hộp cơm ở trong tay lên bàn.
Thương Mẫn thở dài, cuối cùng lấy đôi đũa Tô Huệ Phi đưa qua, kẹp khối thịt, ăn một ngụm lớn.
“Hai người cãi nhau rồi?” Tô Huệ Phi bát quái hỏi một câu, dù sao tiểu thuyết của cô ta vẫn phải đăng nhiều kì, chắc chắn phải biết tiến trình tình cảm của nữ chính cùng tổng giám đốc bá đạo thì mới được.
Thương Mẫn đem quai hàm phình lên, hít mũi một cái: “Giữa chúng tớ thì có thể cãi nhau cái gì?”
Cho tới bây giờ đều chỉ có anh tức giận, cho dù cô có hỏa khí lớn thế nào, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-boss-ac-on/1384962/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.