“Tôi có thể ra ngoài được hay không thì cũng không quan trọng.” Thương Mẫn bình tĩnh nhìn Mâu Chí Tình: “Một cái mạng nhỏ của tôi để đổi mạng của tất cả những người ở đây, cũng không phải là không ra cái gì.” 
“Thương Mẫn.” Mâu Khải nhìn thoáng qua xung quanh: “Chẳng lẽ cô…” 
“Tôi có thể hạ độc lần một thì đương nhiên là cũng có thể hạ độc lần hai.” Thương Mẫn cười vô cùng gian xảo: “Hậu quả xấu nhất thì cũng chỉ là mọi người chết cùng nhau.” 
“Ông chủ.” Châu Phúc bước tới, ông ta nhìn lướt qua con rùa nhỏ đã ngửa bụng lên trời trong bể nước, sau lưng phát lạnh: “Là do tôi đã sơ sót, để tôi dẫn cô ta đi.” 
“Chờ đã.” Trong đôi mắt của Mâu Chí Tình chứa đầy sự lạnh lẽo, ông ta nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên mặt bàn, cười lạnh. 
Không thể không nói, đúng là tâm tư của Thương Mẫn rất kín đáo, cô có thể đoán được Châu Phúc sẽ lục soát người cô, cho nên cô tạm thời làm ra một chiếc nhẫn, hơn nữa còn có thể lừa gạt mắt nhìn của Châu Phúc, ngay cả chính ông ta cũng không phát hiện ra cô hạ độc từ lúc nào. 
Cô gái đứng trước mặt chỉ mới có hai mươi hai tuổi mà lại có thể gây sóng gió cho Đạt Phan, còn bắt được trái tim của Mâu Nghiên, thậm chí còn có thể làm cho Mâu Khải là một người chỉ biết tới mình lại đích thân đến đây cầu tình cho cô. 
Năng lực, đúng là có năng lực. 
“Ngày hôm nay tôi sẽ không tính toán với cô.” Mâu Chí Tình đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-boss-ac-on/1384921/chuong-168.html