Thẳng đến tối chủ nhật, Nhiêu Thanh Án và Phù Kiêu mới trở lại .
"Nghe nói trong lúc hẹn hò, cô đột nhiên có việc, Phù Kiêu đi cùng với cô." Nhiêu Thanh Án hỏi Vạn Viện Viện rằng tổ chương trình giải thích với những người khác thế nào, Vạn Viện Viện nói lại như vậy.
Nhiêu Thanh Án lúc này mới khẽ thả lỏng, may lý do này còn khá hợp lý.
"Thanh Án, cô đi chụp quảng cáo sao?" Vạn Viện Viện hỏi.
"À, ừ." Nhiêu Thanh Án trả lời.
Vạn Viện Viện nhìn chằm chằm cô, lộ ra một nụ cười mờ ám: "Thật vậy à?"
"Ai nha, cô đừng hỏi nữa." Nhiêu Thanh Án tránh mặt đi, không để cho cô ấy nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của mình.
Vạn Viện Viện không tiếp tục truy hỏi nữa, "Cô đỏ mặt cái gì? Cô không nói tôi cũng đoán được."
"Cô đoán được cái gì?"
"Cư dân mạng đều nói, có đôi lúc ánh mắt của Phù Kiêu nhìn cô như sói, cô nam quả nữ, đêm không về ngủ, hơn nữa nhìn bộ dáng thẹn thùng mờ ám này của cô..." Vẻ mặt Vạn Viện Viện kiểu "Mọi người đều là người trưởng thành, thoải mái đi" hỏi, "Mùi vị thế nào? Phần cứng thế nào? Kỹ thuật thế nào?"
Nhiêu Thanh Án thật sự không chống chọi nổi sự truy hỏi, chỉ có thể nói: "Không kể cho người khác!"
"Keo kiệt." Vạn Viện Viện ghét bỏ chọc chọc cô.
Tuần thứ 4, địa điểm du lịch là một thành cổ có lịch sử lâu dài. Nơi này mang đậm sắc thái truyền thống văn hóa, rất phong phú, cổ kính, yên tĩnh, làm cho người ta cảm thấy như đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-ban-trai-cu/956015/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.