Phù Kiêu hơi né tránh cánh tay Tống Á Tư, lắc đầu, "Cảm ơn, tôi không bị thương đến mức độ không đi được."
Tống Á Tư xấu hổ thả tay xuống, "Máy ảnh hôm qua anh ném ở chỗ tôi này, hình như bị hỏng rồi. Anh trai tôi biết sửa, hay là tôi mang đến để anh ấy sửa xong rồi lại trả cho anh?"
"Không cần đâu, cô đưa cho tôi đi." Phù Kiêu nói.
Tống Á Tư: "Cái máy ảnh đó của anh đắt như vậy, còn là mượn của người khác, sửa không tốt lại gặp rắc rối."
"Máy ảnh của anh là đi mượn sao?" Nhiêu Thanh Án nghi ngờ hỏi.
"... Coi là vậy đi."
"Máy ảnh này của anh ấy cộng thêm cả ống kính chắc cũng phải hơn tám mươi vạn, sửa không được thì không biết sẽ phải đền cho người ta bao nhiêu tiền đâu." Tống Á Tư nói.
"Đắt như vậy à?!" Nhiêu Thanh Án kinh ngạc, cô quay đầu nói với Tống Á Tư, "Á Tư hay là cô cứ đem máy ảnh đưa cho tôi, tôi tìm người sửa. Dù sao cũng bởi vì tôi nên mới hỏng."
"Loại máy ảnh này không phải ai cũng sửa được đâu, vừa hay anh trai tôi biết sửa, cứ để tôi làm cho."
"Vậy được... Làm phiền cô rồi." Nhiêu Thanh Án nói. Đến lúc đó cô trả tiền sửa chữa cho Tống Á Tư là được rồi.
"Haizz..." Phù Kiêu bất đắc dĩ thở dài, anh vốn nghĩ hỏng thì hỏng, dù sao cái máy ảnh đó cũng chỉ là một nhãn hiệu nào đấy của công ty nhà bọn họ, anh cũng không tốn tiền mua. Nhưng anh chưa kịp nói gì, Nhiêu Thanh Án đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-ban-trai-cu/238926/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.