Editor: Lyn
"Năn nỉ anh đó Phù Kiêu ca ca ~."
------------------------------
Phù Kiêu trực tiếp nhảy xuống ngựa đi tới chỗ cô, Nhiêu Thanh Án thấp thỏm nhìn anh. Phù Kiêu bước tới gần rồi bất ngờ bế ngang cô, Nhiêu Thanh Án hoảng sợ kêu lên "Phù Kiêu!". Sau đó vội vã ra hiệu bằng mắt cho người quay phim vẫn còn ở đó.
"Cái gì nên quay, cái gì không nên quay bọn họ đều hiểu rõ." Phù Kiêu liếc mắt nhìn người quay phim, trực tiếp bế Nhiêu Thanh Án lên lưng ngựa rồi trèo lên ngồi phía sau ôm lấy cô "Không cần phải đi theo." Câu nói này dành cho ai, không cần nói cũng biết.
Từ khi Phù Kiêu xuất hiện, người quay phim vẫn luôn đứng ngốc ở đó. Lúc này anh ta cũng đã nhận được thông báo của đạo diễn cho tạm nghỉ, mặc dù vẫn còn chưa hết khiếp sợ cùng nghi hoặc nhưng họ cũng không thể hóng chuyện của khách mời được.
Nhiêu Thanh Án ngồi trên lưng ngựa bị Phù Kiêu ôm vào trong ngực, bọn họ cưỡi ngựa đi đến một hướng khác. Anh càng không mở miệng nói chuyện thì trong lòng cô càng lo lắng không yên.
"Anh đừng tức giận, được không?" Nhiêu Thanh Án cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Không thể."
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, vừa vặn đối mặt với ánh mắt anh đang nhìn xuống, cô mím môi: "Vậy anh có thể đừng hung dữ với em được không?"
"Không thể." Phù Kiêu hừ lạnh từ chối.
Nhiêu Thanh Án ôm cổ Phù Kiêu, cọ xát làm nũng, hôn một cái vào cằm anh, sau đó khẽ quan sát biểu cảm của anh.
"Làm nũng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-dui-ban-trai-cu/238922/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.