Nghe xong ý định của đối phương, Chu Trì Ngư vừa buồn cười vừa khó xử.
Rõ ràng Asher đã có mục đích từ trước, chắc là nghe được tin đồn gì đó.
"Vậy tôi có cần phải chu cấp tiền tiêu vặt cho cậu không?"
Chu Trì Ngư cố ý nhướng mày: "Tôi vốn là người keo kiệt đấy."
Asher sững lại một chút, rồi bật cười pha chút hài hước: "Tôi không cần tiền tiêu vặt, nhưng tôi muốn cậu thể hiện tình yêu của mình dành cho tôi."
Asher vô cùng tự tin vào ngoại hình, tự cho mình chẳng kém cạnh gì so với Cố Uyên. Hơn nữa, cậu ta còn tự nhận có tính cách tốt, có thể chịu đựng mọi tính khí của Chu Trì Ngư, thậm chí còn dịu dàng và thấu hiểu hơn bạn trai chính thức của cậu.
"Chắc là không được đâu."
Chu Trì Ngư lục sạch túi quần: "Tiền tiêu vặt của tôi mỗi tháng chỉ có 5000 đô, biểu đạt tình yêu thì cùng lắm chỉ mua được cho cậu ly Starbucks thôi."
"Starbucks cũng không được, ở đây còn phải xếp hàng dài nữa."
Asher hoàn toàn không ngờ, trong miệng bạn bè đều gọi là người thừa kế gia tộc siêu giàu, vậy mà thực tế lại "nghèo" đến mức này, khiến cậu ta thật sự bất ngờ.
"Ờ... có lẽ cậu có thể xin thêm từ gia đình..."
Asher vẫn không từ bỏ: "Dù sao thì số tiền đó sau này đều là của cậu mà."
"Gia tộc tôi phức tạp lắm." Chu Trì Ngư vội liếc đồng hồ, để lại một câu "xin lỗi" rồi quay lại lớp học.
Tối hôm đó, khi ăn cơm, Cố Uyên nghe kể về "chuyện được cầu bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680869/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.