Hơi nước bốc lên dày đặc trong phòng tắm, hong nóng đến mức mặt Chu Trì Ngư đỏ bừng. Cậu dựa vào thành bồn, làn nước ấm dâng lên từ từ bao lấy thân thể. Một cuốn sách chuyên ngành đặt ở bên cạnh tay, đúng lúc Cố Uyên vừa cởi áo choàng tắm chuẩn bị bước vào, cậu luống cuống giơ lên, giả vờ chăm chú đọc.
"Chăm chỉ thế cơ à?"
Mực nước dâng cao, dòng nước ấm liên tục lướt qua làn da trần của Chu Trì Ngư, ngứa ngáy khó chịu.
"Ừ, mai có kỳ thi."
Trong lúc liếc nhìn thoáng qua, Chu Trì Ngư phát hiện Cố Uyên đang dựa lưng vào tường bồn tắm, chăm chăm nhìn mình.
"Ái chà, khó ghê."
Chu Trì Ngư hơi căng thẳng, bản năng muốn lùi lại, nhưng lưng đã dán chặt vào gạch men lạnh, chẳng còn kẽ hở nào.
"Để anh xem thử?"
Lời vừa dứt, nước trong bồn bắn nhẹ lên cổ trắng của Chu Trì Ngư. Trong làn hơi nước mờ ảo, cậu không thể không chạm mắt vào cơ bụng mơ hồ của Cố Uyên.
"Không... không có gì đáng xem cả."
Chu Trì Ngư ném sách xuống, cúi mặt, chợt phát hiện có một giọt nước dừng trên ngực Cố Uyên, theo từng nhịp hô hấp mà lăn xuống.
Cố Uyên thuộc dạng c** đ* nhìn có cơ, mặc quần áo lại gầy. Nhờ tập luyện, cơ bắp không phô trương như dân thể hình nhưng rắn chắc vừa phải, dưới ánh nước khẽ lóe sáng, những đường nét liền lạc đầy sức sống.
"Được thôi."
Ánh mắt trầm tĩnh của Cố Uyên dừng trên người Chu Trì Ngư một lúc, rồi ấn nút khởi động màu bạc, vô số bọt khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680864/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.