Ly rượu trái cây lên men với mùi hương thơm ngào ngạt được đưa đến trước mặt, Trần Trì đưa cho Chu Trì Ngư: "Rượu này là rượu nhà tôi tự ủ, cậu nếm thử xem."
Chu Trì Ngư vốn không quen uống rượu, hơi lưỡng lự nhưng Trần Trì không ngừng cam đoan đây là rượu nhẹ, độ cồn thấp. Cuối cùng, cậu cũng khẽ cảm ơn và nhận lấy ly rượu.
"Ngon lắm, tin tôi đi."
Trần Trì cũng là người đồng tính, nhưng đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy một chàng trai xinh đẹp như vậy. Chu Trì Ngư như thể chính hương vị của ly rượu trái cây này – như một trái đào chín mọng được bao phủ bởi sương sớm mát lạnh, mang theo sức sống rực rỡ của mùa hè.
Chỉ tiếc là, lát nữa lại là để cho Cố Uyên hưởng lợi.
"Cảm ơn" Chu Trì Ngư nghiêng đầu ngửi thử rồi nói: "Có vị chua ngọt của sơn tra, còn có một chút hương tiêu thoang thoảng."
Trần Trì hơi nghẹn thở, ánh mắt như nóng lên khi nhìn thấy chiếc cổ trắng ngần và nhỏ xinh ấy: "Không tồi, xem ra cậu khá hiểu rượu đấy."
Chu Trì Ngư mỉm cười, đôi mắt cong cong: "Ông nội tôi rất thích rượu, trong hầm còn có vài vò rượu trái cây nữa."
Trần Trì khẽ cười, rồi lặng lẽ liếc mắt ra hiệu cho Cố Phong.
Gã không rõ Cố Phong rốt cuộc muốn làm gì đêm nay, nhưng gã cảm thấy Chu Trì Ngư có vẻ rất đáng thương.
Cậu chỉ là một quân cờ trong kế hoạch đánh sập Cố Uyên của Cố Phong mà thôi.
Ly rượu này được pha chế riêng dựa trên khẩu vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680860/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.