Bên ngoài cửa sổ, những tầng mây cuồn cuộn trôi qua, tiếng động cơ máy bay vang đều đều khiến suy nghĩ hỗn loạn trong lòng Chu Trì Ngư càng thêm rối bời.
Cậu nhẹ nhàng đắp tấm chăn mỏng, bên tai vẫn văng vẳng lời nói của Bạch Ôn Nhiên.
Điều khiến tình cảm giữa cậu và Cố Uyên khó tiến thêm không chỉ nằm ở chuyện hai người có yêu nhau hay không, mà còn là việc nếu ông nội và Bạch Ôn Nhiên không chấp nhận, thì dù hai người có đến với nhau cũng sẽ không thể hạnh phúc trọn vẹn.
Lúc này Bạch Ôn Nhiên đã ngủ, Cố Thành bước vào phòng nhỏ của Chu Trì Ngư, đưa cho cậu một ly nước ép trái cây.
Ông vẫn nhớ rõ từ nhỏ Chu Trì Ngư đã rất thích uống nước trái cây. Hồi đó, cả nhà cùng nhau liên hợp làm tiểu Ngư giảm cân, mà điều kiện duy nhất của tiểu Ngư là mỗi ngày chỉ được uống một ly nước trái cây. Nếu người lớn không cho, cậu sẽ khóc sưng mắt như cá nhỏ khóc.
Khi Chu Trì Ngư phát hiện ly nước trái cây thì Cố Thành đã rời đi từ lúc nào.
Cậu nâng chiếc ly thủy tinh lên, ngón tay khẽ v**t v* thành ly, đôi mắt đong đầy do dự phản chiếu trên mặt ly.
Sau khi máy bay hạ cánh, cậu nhắn tin báo bình an cho Cố Uyên.
Lúc này ở Mỹ đã là nửa đêm, nhưng Cố Uyên vẫn đang chuẩn bị cho cuộc thi nên trả lời rất nhanh: "Đi đường vất vả rồi, về nhà nghỉ ngơi đi nhé, bé cưng của anh."
Chu Trì Ngư lặng lẽ mỉm cười, ngước lên bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680836/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.