Bước vào rạp chiếu phim, Chu Trì Ngư vẫn còn lăn tăn về chuyện vừa nãy.
Chẳng lẽ họ thật sự giống người yêu đến vậy sao?
Cậu liếc nhìn Cố Uyên – người vẫn giữ vẻ mặt bình thản như không có gì – rồi bất chợt bật cười thành tiếng.
Cố Uyên liếc mắt sang, mỉm cười hỏi: "Sao vậy?"
Nụ cười trên mặt Chu Trì Ngư càng lúc càng sâu, cậu ghé sát tai Cố Uyên thì thầm: "Anh, anh có từng nghe đến khái niệm công và thụ chưa?"
Nụ cười trên gương mặt Cố Uyên thoáng cứng lại, đôi mắt nâu nhạt lấp lánh ánh sáng khó hiểu.
"Em nghĩ, lý do mọi người tưởng mình là người yêu chắc là vì anh quá giống "công" đấy." Chu Trì Ngư từng xem mấy bộ manhwa Hàn Quốc thể loại này, và cảm thấy hình tượng của Cố Uyên hoàn toàn trùng khớp với kiểu "công" trong truyện: "Nhưng mà anh vẫn chưa đến mức dễ dãi, chứ nếu vậy thì chắc chắn có cả đống tiểu thụ mê anh như điếu đổ luôn."
Cố Uyên lúc đầu ngạc nhiên, rồi ánh mắt đầy vẻ bất ngờ nhìn chằm chằm Chu Trì Ngư. Trên màn hình bộ phim đã bắt đầu chiếu, nhưng tâm trí hắn vẫn đang mải suy nghĩ về lời vừa rồi của Chu Trì Ngư.
"Không ngờ tiểu Ngư biết nhiều thế cơ à?" Hắn nửa đùa nửa thật nhìn cậu: "Nếu nói đến dễ dãi, em thích kiểu đó à?"
"Em ư?" Chu Trì Ngư lắc đầu như trống bỏi: "Thế thì lố quá. Anh như bây giờ là quá ổn rồi."
Gần đây, Chu Trì Ngư không còn cơ hội tắm chung với Cố Uyên nên cứ thắc mắc mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680813/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.