Tiết văn tiếp theo, Cố Uyên hơi lơ đãng, đến cả giờ nghỉ dài giữa buổi cũng không chủ động đến tìm Chu Trì Ngư chơi như thường lệ.
Trường tiểu học Hải Thành mỗi tuần ba buổi chiều đều có hoạt động câu lạc bộ tự chọn. Khi học kỳ mới bắt đầu, các lớp đều phải lên phòng máy để đăng ký câu lạc bộ.
Chu Trì Ngư thích nhất là câu lạc bộ thủ công, ghét nhất là các câu lạc bộ liên quan đến thể thao. Mỗi lần đăng ký bé đều cố gắng chạy thật nhanh để không bị mất suất vào câu lạc bộ mình thích.
"Anh nè, anh định đăng ký câu lạc bộ nào vậy?"
Chu Trì Ngư ghé sát vào bên Cố Uyên, quen tay mở ngăn bàn của Cố Uyên lấy đồ ăn vặt ra ăn. Đúng lúc đó, Chu Tuấn Dặc nhìn thấy cảnh hai người thân mật thì ánh mắt như đang suy nghĩ gì đó, chăm chú quan sát họ.
"Lập trình máy bay không người lái." Cố Uyên dựa lưng vào ghế, cầm sách, thản nhiên trả lời.
"Hả?" Chu Trì Ngư vừa nhai khoai tây vừa nhăn mặt: "Anh không đi câu lạc bộ thủ công với em sao?"
Suốt hai năm nay, hễ Chu Trì Ngư chọn câu lạc bộ nào là Cố Uyên đều đi cùng câu lạc bộ đó.
"Ừ." Cố Uyên vẫn trả lời ngắn gọn.
"Thế thì chán thật đó." Chu Trì Ngư ôm hộp khoai tây chiên, tiện thể hỏi luôn Chu Tuấn Dặc: "Bạn mới, cậu muốn tham gia câu lạc bộ nào vậy?"
Chu Tuấn Dặc vốn dĩ đã đang quan sát hai người. Nghe vậy thì gật đầu: "Cậu thấy câu lạc bộ nào vui nhất?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-di-san-tram-ty-ve-lam-be-dang-yeu-cua-truc-ma/4680797/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.