Lái xe đến cổng nhà đã thấy Mạnh Tưởng Nhiên dựa người vào cổng, bên chân anh là hàng chục đầu lọc đã đốt. Dáng vẻ ấy cô tịch đến lạ, tôi mở cửa xe, Chân Dịch cũng bước ra theo sau tôi.
"Sao anh lại ở đây?" Chân Dịch lên tiếng trước, gioing đầy thuốc súng nhắm vào Mạnh Tưởng Nhiên.
Tôi khó chịu quay phắt lại bênh:
"Chuyện của anh à?"
Sau đó lại nhìn Mạnh Tưởng Nhiên giọng nhẹ nhàng, với người đàn ông này, tôi luôn luôn mắc nợ:
"Sao anh đứng ngoài này?"
Anh cười, ánh mắt ấm như những vì sao sáng, tay anh lùa vào mái tóc trên đầu tôi khẽ xoa, mùi thuốc lá nhàn nhàm bay qua đầu mũi làm tôi càng nhận thức được vẻ ưu thương từ anh:
"Bọn trẻ ngủ rồi nên anh ra ngoài này chờ em."
Tôi khẽ gật đầu:
"Vào nhà thôi."
Sau đó, định kéo Mạnh Tưởng Nhiên vào trong, tôi còn một vài việc cần bàn về dự án với anh ấy nữa.
Định xoay người đóng cửa thì đã thấy Chân Dịch tiến vào bên trong cùng, còn Mạnh Tưởng Nhiên lại nhè nhẹ nắm tay tôi, hoàn toàn coi Chân Dịch thành không khí.
"Anh về đi." Tôi nói sau đó đẩn Chân Dịch một cái, nhưng anh không hề nhúc nhích.
"Anh về thì tên kia cũng phải về"
"Tôi coa việc cầm bàn với Tưởng Nhiên, về đi anh hết chuyện rồi."
"Chuyện gì mà phải bàn vào giờ này?" Giọng anh trở nên gay gắt.
"Chuyện gì kệ tôi? Dự án của tôi sao lại để đối thủ cạnh tranh tham gia?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-con-bo-tron/1969549/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.