Đứng bên ngoài của kính phòng họp, chỉ cần hơi nghiêng mặt tôi đã có thể nhìn thấy toàn bộ diễn biến bên trong.
Mạnh Tưởng Nhiên mặc một bộ vest màu xanh ngọc thẫm cùng màu với bộ vest tôi đang mặc mà anh gửi cho, khí thế ngồi ở ghế trung tâm vừa điềm tĩnh vừa cao lớn khiến cho người ta có cảm giác tin tưởng. Thật đúng là mẫu người đàn ông thành đạt tiêu chuẩn
Mà... liếc về phía ghế đầu tiên bên tay trái, đại cổ đông của "beyond beauty"- Chân Dịch mặc vest xám nhạt kết hợp với áo sơ mi trắng, anh không thắt ca vát mà để cúc cổ mở rộng, tuy trông có chút tuỳ hứng nhưng lại lơ đễnh lộ ra khí chất vương giả kiêu ngạo tận trong xương tuỷ của Chân gia. Anh như một con sư tử cai quản núi rừng, bày ra bộ dáng lười biếng nhưng vẫn uy nghiêm đến nỗi không ai át được.
Cũng may tôi không nuôi Dư Khả thành cái bộ dạng nhe vậy, kiêu ngại như thế ai mà thèm thích chứ.
Tôi lén bĩu môi bỗng của mở ra, cô thư kí của Mạnh Tưởng Nhiên gật đầu với tôi nói:
"Sếp tổng cho gọi chị vào"
Tôi gật đầu tỏ vẻ đã biết, hít sâu một hơi, tôi ưỡn ngực đi vào. Cố gắng bước chậm làm cho tiếng giày cao gót càng rõ ràng trong phòng họp yên tĩnh.
"Xoạt" Chân Dịch đứng bật dậy nhìn tôi, ánh mắt từ không thể tin nổi sang thông suốt rồi sau đó là phẫn nộ.
Tôi cũng bình tĩnh đón nhận tất cả biểu hiện này sau đó rời tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-con-bo-tron/1969538/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.