Lương Thiền hít sâu một hơi, nhỏ giọng nói: “Tôi có chuyện quan trọng phải làm!”
 
Trình Phong cười lạnh: “Cô cho rằng Hoắc Ngân Sơn ngu như cô à?”
 
Lương Thiền sửng sốt, sao anh biết cô tới để điều tra về Hoắc Ngân Sơn?
 
“Vừa rồi cảm ơn anh.”
 
“Tôi khuyên cô tốt nhất đừng làm liều.”
 
Hai người cúi đầu nói chuyện với nhau.
 
Trong cái nhìn của người bên cạnh, rõ ràng là một cặp đôi đang yêu đương nồng cháy.
 
Cố Chi Viêm tiếp tục tí tởn cười đùa.
 
Thỉnh thoảng đôi mắt tinh tường của Hoắc Ngân Sơn lại nhìn về phía bọn họ.
 
Lương Thiền nói: “Đã tìm được manh mối rồi...”
 
“Ha, cái gọi là manh mối của cô chỉ là một đống rác rưởi thôi.”
 
Lương Thiền phát hiện ra, kể từ khi gặp lại nhau, ngoài trào phúng mỉa mai ra thì hình như anh không nói gì với cô nữa cả.
 
Cô cảm thấy nhân cách của mình bị sỉ nhục, đang định phản bác thì lại nghe thấy những tiếng vang kỳ lạ.
 
Cửa phòng mở ra, bốn cô gái xinh đẹp đi ra từ bên trong.
 
Một trong số đó nhìn Trình Phong, rồi lại nhìn người mà anh đang ôm, đứng tại chỗ, không biết phải làm gì.
 
Rõ ràng nhân vật chính của ngày hôm nay là bốn người đàn ông.
 
Hoắc Ngân Sơn, người đàn ông mặc vest xanh, Cố Chi Viêm và Trình Phong.
 
Tám mươi phần trăm là cô gái gượng gạo đứng ở đó được chuẩn bị cho anh Trình, bởi vì những người khác đã lần lượt tới chỗ ba người đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-cay-doi-tho/3480747/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.