“Cố Chi Viêm, quay lại đây!”
Trình Phong bỗng sầm mặt đứng lên, túm mũ bảo hiểm của Cố Chi Viêm và tháo ra.
Anh ném điện thoại cho anh ấy, nói rất nhanh: “Điều tra địa chỉ IP của bài viết này cho tôi!”
Cố Chi Viêm cầm điện thoại, đang định mắng Trình Phong, nhưng cúi đầu đọc được tiêu đề, anh ấy cũng biết chuyện này không phải chuyện nhỏ, vội vàng nhảy ra ngoài: “Cho tôi mười phút!”
Cùng lúc đó, tại Cục Cảnh sát thành phố Lâm.
Lương Thiền vừa bước vào đã thấy mọi người đang túm tụm trước máy tính.
Ngô Hạo Thiên nghiêm túc đọc bản tin xuất hiện trên mạng.
“Sếp, diễn biến mọi chuyện vượt qua phạm vi khống chế của tôi rồi.”
Lương Thiền đọc lướt qua tiêu đề đó, sắc mặt lập tức thay đổi: “Lập tức điều tra địa chỉ IP.”
Thấy sắc mặt của cô không được bình thường, mọi người cũng dần dần phát hiện ra vấn đề.
Phông nền đằng sau bức ảnh rõ ràng không phải là công viên Hương Giang, vị trí đặt cái xác cũng khác với vị trí mà cảnh sát phát hiện ra.
Hơn nữa, từ lúc có người phát hiện ra cái xác cho đến lúc báo cảnh sát, không có ai tới gần khu vực đó, huống chi, điều quan trọng nhất là địa điểm trong bức ảnh này!
“Phóng to bức ảnh này lên, tôi muốn nhìn kỹ xem đằng sau là nơi nào!”
Bởi vì rất có thể đó là hiện trường phát hiện ra vụ án đầu tiên, nếu may mắn thì có thể sẽ có camera quay lại được dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-cay-doi-tho/3480744/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.