Dù gì cũng là mùa đông, dù có nắng, bên ngoài cũng không ấm áp. Thu Trì chỉ mở điện thoại xem giờ, rồi cất lại vào túi áo.
Anh bắt đầu ngẩn người, cho đến khi một quả bóng rổ lăn đến chân anh.
Một Alpha chạy đến, nhặt bóng, rồi nhìn Thu Trì từ dưới lên trên.
“Là anh à.” Người kia như phát hiện điều gì thú vị, đứng im, không nhúc nhích.
Thu Trì ngẩng đầu nhìn người nọ, sững sờ một lúc mới nhớ ra người kia là ai. Họ từng gặp nhau lúc khai giảng, xảy ra chút rắc rối. Thu Trì ấn tượng không tốt về người này. Gần đây, đồng nghiệp có nhắc đến cậu ta, nói cậu ta hay gây sự với Beta, nên tốt nhất cứ tránh xa, nếu không thiếu tiền thì đừng nhận việc sửa chữa ký túc xá của họ.
Tiếng bóng rổ va chạm với mặt đất vang lên.
Thu Trì im lặng, nhưng rõ ràng hơi khó chịu.
Đoàn Hâm Diệp ôm bóng, tiếp tục nhìn anh: “Nghe nói trước đây anh cũng học ở trường này, đúng không?”
“Sao giờ lại làm công việc này?”
Cậu ta tò mò. Trong trường, không nhiều người quen biết Thu Trì, huống chi là có thể giao tiếp.
Trường Đại học đã tồn tại mấy trăm năm, đây là sinh viên đầu tiên bị đuổi học, không chỉ cậu ta tò mò, những ai nghe được chuyện này cũng đều tò mò.
Đoàn Hâm Diệp chỉ tò mò nên mới hỏi, nghĩ anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3741733/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.