Thu Trì hơi bối rối.
Không hiểu sao, anh có chút muốn tránh tiếp xúc với Phó Hướng Ngung.
Đúng lúc đó, điện thoại anh rung lên. Là tin nhắn chuyển khoản từ Phó Hướng Ngung.
Thu Trì cầm điện thoại suy nghĩ, rồi không nhận tiền.
Anh đặt tai nghe lên bàn, định chụp ảnh gửi cho Phó Hướng Ngung hỏi xem hắn muốn xử lý thế nào, nhưng màn hình điện thoại lại bị kẹt ở giao diện chụp ảnh rồi tắt luôn.
Thu Trì lo lắng bấm vài cái, không những không sửa được, mà pin còn tụt từ 12% xuống 0% rồi tắt hẳn.
Điện thoại này đã cũ, pin xuống cấp nghiêm trọng, tối qua lại quên sạc, nên cũng không có gì lạ.
May mà Thu Trì quen tay, anh cắm sạc, định chờ giặt xong ga giường rồi khởi động lại.
Sau khi cho ga giường vào máy giặt, Thu Trì lấy bộ ga dự phòng khác ra thay. Vừa thay được nửa chừng, cửa phòng vang lên tiếng đập mạnh.
“Thu Trì.” Người ngoài cửa gọi, “Có nhà không?”
Thu Trì vội buông gối xuống mở cửa.
Một phụ nữ khoảng bốn năm mươi tuổi thở hồng hộc nói: “Sao thế này, gọi mãi không nghe máy, làm chị phải chạy từ xa đến tìm.”
Thu Trì giải thích là điện thoại hết pin.
“Điện thoại cậu nên thay rồi, lúc thì không xem được tin nhắn, lúc thì không nghe được điện thoại.” Bà ta dừng lại, rồi nói, “Tôi đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau-/3741730/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.