Xe chạy 2 ngày đường thì đến Bảo An trấn, Ngọc Diên, Ngọc Chi, Ngọc Ân, Ngọc Triệt đã tới hơn một chút và đang thanh lý tang thi xung quanh đây.
ở đây mọi thứ trở nên thật sự rất tồi tàn,khi mọi người đi vào một căn nhà định vào nghỉ qua đêm thì chân tường không chỗ nào là lành lặn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Cả nhà lại kéo nhau ra ngoài đường ngủ.
Cả trấn lớn như vậy cũng chỉ có các nàng trụ, không có một chiếc xe nào đi ngang qua. Bầu trời mạt thế không như trước, cả bầu trời đen không có một ngôi sao mà chỉ có những dải màu đỏ xung quanh chân trời.
Hôm nay các nàng không nấu ăn mà chỉ ăn bánh mì với bích quy có sẵn. ngồi ngay trên đường cái nghỉ ngơi, các bé cũng không ầm ĩ đòi hỏi mà tranh thủ tu luyện.
Đến khi trời tối hẳn, các nghe thấy các tiếng sột soạt xung quanh, các ngôi nhà phát ra những tiếng kêu kì lạ.
Ngọc Thần cùng với Thiên Quân tạo ra những quả cầu lửa chiếu sáng xung quanh. Mọi ngươi đều cảnh giác đứng lên sẵn sang triệu tập vũ khí của mình để chiến đấu.
Thứ đi ra từ bức tường khiến mọi người có chút sởn tóc gáy thay vì hưng phấn. vì sao à, thấy một đống chuột không ngừng từ bờ tường qua lại một cách bình thường xem có nhột không? Cả nghìn con chuột giương lên ánh mắt đỏ máu nhìn các nàng một cách “thèm khát” thật sự rất ghê tởm. một con chuột to ngang con mèo lại có thêm răng nanh nên phải cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bao-bao-choi-dua-mat-the/180799/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.