Hành trình gian khổ kéodài gần một năm trời cũng gần kết thúc, khi mọi người biết rằng chỉ cần một tháng nữa thôi thì họ cũng sẽ tới nơi mà ở đó họ sẽ có một ngôi nhà cho riêng mình, một nơi ở yên bình không cần phải suốt ngày ngồi trên xe nữa. 
Hôm nay đoàn xe quyết định dừng chân sớm, mọi người được phép tắm rửa thỏa thích. Ăn uống xong mọi người đi về chỗ ngủ của mình, nhưng sự vui vẻ sau bao ngày vất vả khiến họ không thể chợp mắt được. Họ bắt đầu suy nghĩ về viễn cảnh tương lai xây dung căn cứ nhưthếnào? Các vị đội trưởng từng nói họ sẽ xây dựng lại một thành phố như khi xưa: có nhà ở, có trường học. bọn họ sẽ là một công dân chân chính cùng xây dựng nên căn cứ đó. Rồi con cái của họ sẽ được đến trường, không còn bị đói đến mức khô vàng nữa và sẽ không phải sống trong lo lắng hãi hùng nữa. 
Đem khuya mọi người chìm vàogiấc ngủ mang theo hi vọng về căn cứ mới. trong giấc mơ tươi đẹp khiến cho nụ cười của họ luôn hiện hữu trên môi. 
Sáng sớm bầu trời trong xanh, từng tia sáng len lỏi vàotừng ô cửa kính ô tô đánh thức buổi sáng, đánh đấu một ngày mới bắt đầu. thời tiết bắt đầu chuyển giao rồi,mạtthếgiáng xuống bắt đầu của sự nắng nóng nhưng sau gần một năm thì mấy ngày hôm trước mọi người đã bắt đầu cảm nhận được cái lạnh khi màn đêm buông xuống. có rất nhiều đứa trẻ và người già không chịu nổi mà ngã bệnh, may mà kho thuốc của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bao-bao-choi-dua-mat-the/1533758/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.