Bọn người áođen sau khi bắt các bé đi thì chúng nhảy lên hai xe ô tô khác chạy đến một căn nhà khác cách đó khoảng năm dãy phố. Ngoài ra chúng còn cư ra hai xe ô tô khác nhằm đánh lạc hướng những người khác.
Bên trong căn nhà này có rất nhiều người, bọn chúng sau khi thả các bé xuống đất thì không lo lắng các bé tỉnh lại cho nên chúng kéonhau vàomột căn phòng khác để họp bàn. Cho nên chúng không biết rằng các bé không hề hôn mê như chúng nghĩ.
-Giờ chúng ta làm gì đây?
Ngọc Âu hỏi.
-Theo kế hoạch mà hôm qua mẹ đã nói thôi
Ngọc Thần nói.
-Suỵt, có người đang đến đây.
Các bé nghe thấy tiếng cảnh báocủa Ngọc Diên thì nhanh giả vờ hôn mê như lúc nãy.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, sau đó họ dừng lại trước mặt mấy đứa bé đang nằm. có khoảng năm người đàn ông. Người đàn ông dẫn đầu cũng chính là Ngọc Chính lên tiếng hỏi:
-Chỉ có bảy đứa thôi sao? Sao không bắt thêm hai đứa kia nữa.
-Xin lỗi ông chủ, tôi cứ nghĩ chỉ cần bắt mấy đứa này là được cho nên…
-Được rồi, trông chừng bọn chúng cho tốt, đừng để bọn nó tỉnh, chúng không phải dạng yêu ớt gì đâu.
-Vâng.
Những người này lại kéonhau ra ngoài nhưng lại có thêm hai kẻ trông chừng phía ngoài cửa. Mấy đứa trẻ nháy mắt với nhau, căn phòng lại tiếp tục rơi vàoim lặng.
Ngọc Chính đi vàomột căn phòng khác, ở trong này có đầy đủ các thành viên của
Ngọc gia. Ông ta cũng không giấu diếm nữa mà nói ra toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-bao-bao-choi-dua-mat-the/1533751/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.