Kỳ Tiểu Nguyên vừa mới nhấc chân vào cửa, Mẫu hậu nương nương đã vọt ra nghênh đón. Bất quá hắn không có nói chuyện mà chỉ giương mắt nhìn cậu.
Kỳ Tiểu Nguyên gãi gãi đỉnh đầu, không biết nên nói cái gì. Mẫu hậu nương nương là đang trách cứ cậu sao?
Chẳng ngờ ngay ở giây kế tiếp, Mẫu hậu nương nương lại mở rộng hai tay, thanh âm mềm nhẹ nói với cậu: “Ôm một cái!”
Kỳ Tiểu Nguyên vội đi về trước hai bước, tiến vào vòng tay đang giang rộng của Mẫu hậu nương nương. Mẫu hậu nương nương vuốt lưng của cậu, hỏi hang: “Không đi nữa chứ?”
“Không đi!”
“Ngoan, về sau, người một nhà chúng ta sẽ cùng sống với nhau thật vui vẻ.”
“Tử Tử đâu ạ?”
“Haiz, nhỏ như vậy mà đã bị người ta dụ dỗ đi mất rồi.” Mẫu hậu nương nương bày vẻ mặt bất đắc dĩ, lôi kéo Kỳ Tiểu Nguyên vào cửa. Cao Thừa Tử ở một bên cũng thực bất đắc dĩ bị mọi người xem nhẹ. Vì thế hắn liền phẫn nộ đi vào sân sau tìm cha của mình. Cao Cường lúc này đang dùng cái xẻng xới đất tạo hình cho từng luống cây trong vườn. Hoa mẫu đơn trong viện đã bị chuyển qua bên cạnh, khối đất kề sát tường cũng được thu dọn, chừa ra một mảnh đất trống. Cao Thừa Tử bán ngồi xổm nhìn Cao Cường làm việc, hiếu kì hỏi: “Cha, ngài đang làm gì vậy?”
Cao Cường đáp: “Ba của con muốn trồng nho, nên bảo cha lấp cái vũng này lại.”
Cao Thừa Tử lúc này mới chú ý tới sát bên tường có đặt một cây nho, mặt trên trường còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18388/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.