Nhìn Mẫu hậu nương nương không ngừng gắp đồ ăn cho mình, trong lòng còn đang ôm Tử Tử cho nhóc ăn cháo củ từ, cậu chợt cảm thấy ngại ngùng quá thể. Vốn, việc cậu đồng ý đi theo hắn về nhà chỉ là kế sách ứng phó tạm thời, để tránh lão nhân nổi giận lên lại bắt phạt cậu quỳ lên đuôi mình. Hiện tại đã đâm lao thì phải theo lao, cậu cũng chẳng biết đối mắt thế nào với chuyện này nữa?
Cao Thừa Tử tắm rửa xong, tùy tiện bọc chiếc khăn quay về phòng mặc quần áo, Mẫu hậu nương nương cũng xoay người nói với hắn: “Cha đã nói con không biết bao nhiêu lần, nhớ phải cầm quần áo vào phòng tắm, lau khô người mặc xong đồ rồi mới đi ra. Đây đã là lần thứ hai trăm bốn mươi ba rồi đấy, còn thêm ba lần nữa, con sẽ là đồ ngốc!”
Kỳ Tiểu Nguyên đang uống cháo bên này, nghe thấy câu nói của mẹ chồng bèn phốc một tiếng phun ra khắp nơi. Một bên ho một bên xin lỗi: “Thật ngại quá…”
Mẫu hậu nương nương ngược lại chẳng hề hấn gì, bảo: “Mấy tên chồng ngốc này chính là thiếu đòn, cho dù có chỉnh lý bao nhiêu lần thì cũng chẳng chịu thay đổi. Thôi kệ, không cùng bọn họ chấp nhặt. Đến Tiểu Nguyên, uống thêm bát cháo nữa.”
Kỳ Tiểu Nguyên lập tức xua tay: “Đừng đừng, con không uống nổi đâu…” Đây đã là chén thứ ba rồi đấy! Vị mẹ chồng đại nhân này thật sự đã quá nhiệt tình, trong lúc nhất thời, cậu thật sự có điểm tiếp thu không nổi.
Cơm nước xong, dù nói kiểu gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18379/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.