Tử Tử vội đáp: “Đương nhiên tốt lắm ạ! Khí lực của chú ấy cực lớn luôn, chỉ một bàn tay thôi là có thể xách con lên rồi. Về sau nếu ba bị khi dễ, sẽ có người bảo hộ cho ba của con.”
“Trước kia có người khi dễ ba con sao?”
“Dạ, có một lần có thật nhiều người đến đây, nói là muốn hủy phòng ở của nhà con. Ba ba không đồng ý, bọn họ liền đi mất.” Kỳ thật vì quản lí việc quy hoạch đường xá, nơi này sẽ bị phá bỏ và dời đi nơi khác để xây bến xe. Bọn họ thật ra chỉ tới hỏi một chút, bất quá có kéo tới hơi nhiều người, dọa cho Tử Tử sợ hãi.
Nhóc rất sợ sẽ có người khi dễ ba ba của mình. Nắm tay nhỏ của nhóc lúc này đang gắt gao nắm chặt, từ vẻ mặt lẫn tư thế đều như kiểu ngươi dám khi dễ ba ba của con, con liền cùng tên đó liều mạng.
Hình phó tổng lập tức nhảy vào cuộc phụ họa: “Thật sao? Tử Tử, cháu biết không, ngườichú kia của cháu là chú Cao, võ công đặc biệt cao cường! Khi còn bé đã bắt đầu luyện võ thuật, về sau nhất định có thể bảo vệ tốt cho cháu cùng ba ba!”
Tử Tử cao hứng: “Thật vậy chăng?”
“Đương nhiên là thật!”
Tử Tử nghĩ nghĩ sau gật gật đầu: “Vậy được rồi! Kỳ thật cháu cũng rất thích chú Cao.”
Hình phó tổng vừa thấy kế hoạch đắc thủ, lập tức ghé vào mép cửa sổ nói với Tử Tử: “Tốt lắm, chúng ta nói chuyện chút. Chốc lát nữa, chú Cao lại đây, cháu gọi chú ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18336/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.