Thân thể Kỳ Tiểu Nguyên đột nhiên run lên, làm bản xét nghiệm trong tay cũng lắc lư theo. Hai tay của cậu gắt gao đan vào nhau, cái cảm giác bị người nhìn xuyên thấu đãkhiến cậu khẩn trương đến mức không khống chế được sự run rẩy.
Diệp Thần vỗ vỗ Quý Hoành: “Đừng dọa cậu ta.” Sau đó xoay người đỡ Kỳ Tiểu Nguyên: “Trước tự giới thiệu một chút, chú là Diệp Thần, chú ấy là Quý Hoành. Thừa Tử là thằng nhócmà hai chú đã nhìn từ nhỏ đến lớn. Nó cùng con của tụi chú Diệp Diệp cùng với chúng ta… chúng ta…”
Quý Hoành tiếp lời: “Con rể Thẩm Lăng Hiên của tụi chú!” Nếu phân không rõ, vậy đơn giản không cần phân luôn.
Thẩm Lăng Hiên vừa là cháu ngoại của Quý Hoành vừa là con rể của hắn. Loại quan hệ này người ở bên ngoài nhìn vào rất vô nghĩa. Bất quá hắn cũng không để ý, còn thoải mái thừa nhận chuyện cháu ngoại cùng cậu của nó ở cùng nhau, đã vậy còn sinh ra đứa nhỏ Quý Dân có huyết thống gần trong họ hàng.
Diệp Thần nhu nhu ấn đường, bảo: “Đúng thế, ba đứa tụi nó đều lớn lên cùng nhau. Thực hiển nhiên, Quả cam nhỏ không biết cậu đã sinh cho nó một đứa con trai, đúng không?”
Đôi môi Kỳ Tiểu Nguyên có chút phát run, cậu không nghĩ tới bí mật màmình cố gắng giấu kín trong hai năm qua, cứ như vậy bị trắng trợn bại lộ trước mặt người khác.
“Chú, các chú vì sao lại nghĩ Tử Tử là do cháu sinh? Hai người dựa vào cái gì cho rằng, một người đàn ông như cháu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18324/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.