Lúc về tới quê, Kỳ Tiểu Nguyên chỉ nói Tử Tử là do cậu cùng một nữ nhân sinh hạ. Người phụ nữ kia bởi vì nguyên nhân khác mà đã cùng cậu tách ra. Vì vậy cậu phải ôm Tử Tử trở về quê.
Khi đó, em trai Kỳ Tiểu Nguyên mới vừa kết hôn. Người em dâu kia kêu là Thục Vinh, không nghề nghiệp học vấn. Lúc Thục Vinh mang thai ba tháng, Kỳ lão cha mới mua một căn phòng trong thành phố.
Ngay ấy, cậu đã nghe Thục Vinh ở trong sân lặng lẽ nói thầm với em trai mình: “Sớm không trở lại muộn không trở lại, phòng ở vừa trang hoàng xong liền về đây, rõ ràng là vội tới tranh tài sảnvới anh mà.”
Kỳ Tiểu Nguyên không muốn cùng cô ta so đo cái gì. Cậu trở về cũng chỉ vì muốn có một mái nhà yên ấm để nuôi lớn Tử Tử. Đừng nói cái phòng xép trong thành phố kia, mà một phân tiền trong nhà cậu cũng không muốn. Cậu có tay có chân, bản thân cậu hoàn toàn có năng lực nuôi lớn Tử Tử. Lại nói, em trai Kỳ Tiểu Bân đã có công việc đàng hoàng trong thành phố. Vì để tiện cho hắn đi làm, bản thân cậu chắc chắn không thể đòi căn phòng kia được.
Sau đó, Kỳ lão cha đã lập giấy tờ, gọi hai người con trai và con dâu đến trước mặt: “Hôm nay cha phải phân chia gia sản trong nhà một chút. Hai mươi vạn thêm căn nhà này nữa là một phần, căn hộ mua trong phố kia thêm vào chi phí trang hoàng tổng cộng bốn mươi vạn là phần thứ hai. Lão Đại con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18311/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.