CaoThừa Tử sáng ngời hai mắt: “Vậy phải thử ngay, bao nhiêu năm rồi tôi chưa được nếm qua mùi vị rượu Ngũ Lương, đi, đi qua phòng của cậu!”
Nghe được câu này, trái tim của Kỳ Tiểu Nguyên hưng phấn nhảy nhót. Vậy là cậu đã thành công mời được đội trưởng Cao đến phòng. Quá sung sướng! Sớm biết đội trưởng Cao thích uống rượu, cậu xác định sẽ tích trữ cả một tủ rượu trong phòng.
Trong Bầy Sói, lính hậu cần cùng bộ đội đặc chủng có rất nhiều điểm khác biệt. Hơn nữa cậu chỉ là tiểu binh nấu cơm cho lính mới, lại không thuộc về tổ hành động, cho nên đãi ngộ hiện tại coi như đã không tồi. Cậu chẳng những có phòng riêng, mà không gian cònkhông nhỏ, tuy đơn sơ, nhưng bài trí sắp xếp cũng coi như ấm áp.
Vào phòng, Kỳ Tiểu Nguyên lại bưng tới hai đĩa đồ nhắm khác. Thứ khác không nói, chứ trù nghệ của cậu cũng thuộc hạng nhất nhì à.
Cao Thừa Tử im hơi lặng tiếng nuốt trọn một ly rượu Ngũ Lương, nói chuyện cũng nhiều lên: “Cậu năm nay bao nhiêu tuổi? Hình như đến tổ hậu cần của Bầy Sói cũng được ba năm rồi đi?”
Kỳ Tiểu Nguyên không nghĩ tới Cao Thừa Tử lại có thể nhớ rõ chuyện cậu đến tổ hậu cần được ba năm, vì thế người nào đó có chút thụ sủng nhược kinh: “Tôi… hai mươi hai, đến tổ hậu cần đúng ba năm à. Đội trưởng Cao, anh bao nhiêu tuổi rồi? Nhìn anh còn rất trẻ, vậy mà đã là đội trưởng. Bọn họ đều nói lúc anh ở tổ hành động chính là mãnh tướng đó!”
Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-banh-bao-ve-lam-ruong/18309/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.