Năng lực động thủ của Đàm Minh Triết căn bản cũng tạm được, bất quá hiện nay đối với cậu mà nói, vải vóc quá lớn kéo quá nặng chính cậu cũng rất khó khăn quyết định, vì vậy trước tiên đành phải cầu viện đứa con nhà mình, để cho bé hỗ trợ khéo léo cắt mấy khối vải vóc, sau đó dùng kim chỉ, may cho chính mình mấy bộ quần áo.
— ngắn gọn hào phóng đến mức tận cùng.
— so với khoác cái bao tải hơi tốt hơn một chút.
Hết cách rồi, vốn là rất vất vả mới làm được, làm mấy bộ đơn giản đã tốt lắm rồi, còn muốn truy cầu thời thượng cùng hoa văn sao?
Đổi quần áo mới, Đàm Minh Triết hơi hơi buông lỏng chút, dù sao vẫn luôn khoác giấy ăn, giờ mặc quần áo, cảm giác khác hơn rất nhiều.
“Ấn số đi.” Giằng co nửa đêm, vào lúc này trời đã sáng. Đàm Minh Triết cảm thấy giúp con trai giải quyết thủ tục nghỉ học tạm thời không nên chậm trễ, ngược lại còn chưa có lên lớp đi học, cách điện thoại di động cũng dễ dàng câu thông.
Da mặt dày chính là dùng tốt như vậy.
Đàm Tiểu Duệ bấm số điện thoại thầy giáo Đào, Đàm Minh Triết ngồi ở trên hộp giấy ăn, hướng điện thoại di động la lớn: “Thầy Đào a, tôi là Đàm Minh Triết, đúng, ba ba Đàm Tiểu Duệ… Thực sự là thật không tiện a… Hiện tại người yêu của tôi xảy ra chút chuyện,
tôi cùng Tiểu Duệ phải rời khỏi nước A, đi nước B cùng người yêu đoàn tụ, cho nên ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ba-ba-ti-hon-di-gap-cha/2032620/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.