Không thể không nói, chủ ý này của Lục Dương tựa hồ cũng không tồi.
Bất quá Đàm Minh Triết nhíu mày, không nói gì, mà là nhìn về phía Thẩm Đường Cửu.
Cậu chỉ là người tí hon dài ba tấc, gấp cái gì đều không giúp được, còn là không dính líu đến quyền quyết định chuyện gì, đều giao cho Thẩm mỗ người này đi!
Thẩm Đường Cửu trầm mặc chốc lát, gật gật đầu: “Vậy cũng tốt, tôi trước đi đem xe đỗ vào đã.”
Lục Dương thật vui vẻ, nhảy lên một cái: “Tôi đi chung với anh.”
“…” Thẩm Đường Cửu nhìn hắn liếc mắt một cái, trước tiên đi ra cửa.
Lúc trước thời điểm từ sân bay rời đi, Thẩm Đường Cửu cố ý nghe Đàm Minh Triết, để tài xế đi vòng đã lâu.
Hẳn là đã bỏ rơi Hồng Ưng cùng đồng bọn của cô ta.
Tuy rằng Đàm Minh Triết nói hai người kia biết đến nơi ở của cậu tại N thị, bất quá cũng không đáng kể, bọn họ sáng sớm trước khi xuất phát đã kiểm tra tốt thân xe, không có phát hiện vết tích gì bị động quá, cũng không có phát hiện máy theo dõi các loại đồ vật, có thể thấy đối phương vẫn chưa manh động.
Thẩm Đường Cửu lái xe vào gara biệt thự, sau đó đem vết tích xe ở ngoài biệt thự thanh trừ hết mới trở về.
Lục Dương vẫn đi theo hắn, ở bên cạnh
nói liên miên cằn nhằn: “Thẩm đại thiếu, các người ở thêm nhiều ngày đi a, để tôi hảo hảo nghiên cứu một chút vị người yêu kia của anh…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ba-ba-ti-hon-di-gap-cha/2032591/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.