Thẩm Đường Cửu cuối cùng không tỏ rõ ý kiến, đem Đàm Minh Triết nhấc lên vứt vào trong phòng Đàm Tiểu Duệ đang ngủ, còn hắn thì đi phòng bên cạnh.
Đàm Minh Triết có chút tiếc hận —— sặc, vì sao không ngủ cùng nhau?
Rõ ràng thời điểm ở nhà cũ của cậu vẫn cùng nhau ngủ mà...
Oán niệm thì oán niệm, Đàm Minh Triết vẫn là thành thật theo sát đứa con nhà mình ngủ chung.
Thẩm Đường Cửu đứng ở trên cầu thang an tĩnh một hồi, bỗng nhiên nhìn thấy mẹ hắn từ phòng ngủ đi ra.
“Duệ Duệ đang ngủ?” Đường Thu Diệp hỏi.
“Dạ.”
“Con làm sao còn không đi ngủ? Không mệt sao?”
“Con đi đây ạ” Thẩm Đường Cửu quay người, đi đến một căn phòng khác, thời điểm trước đây căn phòng này là phòng dành cho khách thường để bạn bè của hắn tới chơi ngủ lại.
Đường Thu Diệp nhìn thấy vậy có chút kinh ngạc: “Con không ngủ cùng Duệ Duệ sao? Nó vừa tới nhà chúng ta, còn chưa quen thuộc, chẳng may nửa đêm tỉnh rồi sợ sệt không tìm được con thì làm sao?!”
Thẩm Đường Cửu ngẫm lại cũng đúng, bèn quyết định không đi phòng khách nữa, trở về phòng ngủ của hắn: “Mẹ cũng đi ngủ sớm một chút đi, mẹ ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Đàm Minh Triết nghe được động tĩnh, từ trong tay Đàm Tiểu Duệ ngồi dậy, nhìn thấy Thẩm Đường Cửu đi rồi quay lại, không nhịn được lộ ra nụ cười: “Thẩm thiếu gia đã trở lại rồi? Đến đến đến, tôi cũng không tốn diện tích, tôi nằm ở bên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ba-ba-ti-hon-di-gap-cha/2032572/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.