“Con nói cái gì?” Đường Thu Diệp không quá chắc chắn mà hỏi lại một lần.
Giờ khắc này, bà, Thẩm Chương Niên còn có Thẩm Đường Cửu đều ở trong phòng sách của Thẩm Chương Niên.
Ăn xong cơm, bọn họ hàn huyên một hồi, Thẩm Duệ mang theo Đàm Minh Triết đi rửa mặt. Thẩm Đường Cửu thì lại gọi bà và Thẩm Chương Niên đến thư phòng, trước tiên để hai người bọn họ ngồi xuống, hắn lại đi pha một bình trà, sau đó rót cho hai ông bà mỗi người một cốc, cung kính mà đưa tới trong tay.
Lúc đó Đường Thu Diệp liền cảm thấy có chút không đúng, chờ nghe con trai rốt cuộc muốn nói với bọn họ cái gì.
—— Thẩm Đường Cửu thằng nhóc này từ nhỏ đặc biệt có chủ ý, tính tự lập đặc biệt mạnh, cơ bản không cần bà và chồng bận tâm, duy nhất bận tâm chính là chuyện hôn nhân đại sự của nó, mà này cũng còn tốt, dù sao con trai ưu tú lại có nhiều điều kiện tốt như vậy, nếu thật tâm mà tìm, nhất định có thể tìm được người vừa ý.
—— Đường Thu Diệp lúc đó nghĩ tới, mỗi lần con trai bày ra thái độ bình tĩnh này, nhất định là có chuyện gì muốn đó tuyên bố. Từ nhỏ đến lớn đều là như thế.
Lúc trước hắn còn ở năm thứ hai đại học, cách tốt nghiệp còn rất xa, khi đó cha Thẩm vì bảo vệ một nhân vật trọng yếu nào đó bị thương, sau khi trở lại dưỡng một tháng mới tốt. Thẩm Đường Cửu khi đó cũng giống như thế này, cung kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ba-ba-ti-hon-di-gap-cha/2032493/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.