Hạ Thiệu Nhiên dựavào thành ghế nhắm mắt dưỡng thần chợt mở mắt, đứng dậy, Diệp Nhu dựa bả vai anh suýt bị động tác đột nhiên làm té xuống ghế ngồi. Diệp Nhu chebụng nhìn quanh hướng ngoài cửa xe, níu lấy tay áo Hạ Thiệu Nhiên nói:"Là Lạc tiểu thư, để cho cô ấy lên đây đi!"
Tài xế vẫn đang chờ đợi mệnh lệnh của chủ nhân.
Xe cách bóng dáng màu đỏ càng ngày càng gần, Hạ Thiệu Nhiên lạnh giọng ra lệnh: "Lái xe."
Trong đôi mắt Diệp Nhu lóe ra hả hê, lòng tràn đầy vui mừng tiếp tục rúc vào trong lồng ngực Hạ Thiệu Nhiên.
Tài xế nhanh chóng lái xe, xe hơi màu đen chạy qua bên cạnh Tiểu Anh, TiểuAnh không mù, thấy rõ người ngồi trong xe, hộp giữ nhiệt trong tay némra hướng đằng sau đuôi xe, cắn răng nghiến lợi nói: "Anh không có lộc ăn nữa!"
Hộp giữ nhiệt màu hồng nện ở trong tuyết, Tiểu Anh cắn môi dưới phẫn hận đi tới hướng trạm xe bus. Chờ xe, lên xe, trong buồng xevắng vẻ, Tiểu Anh đơn độc, ngồi một mình ở hàng sau xe buýt, gương mặtdán lên cửa sổ thủy tinh, cũng không ngại lạnh.
Xe dừng, lục tụckhông ngừng có người lên xe xuống xe, người đụng tới cô cũng không nhịnđược nhìn cô mấy lần, cũng muốn xác định cô gái này là bị kích thích hay là đứa ngốc đầu óc thiếu dây thần kinh.
Nước mắt bất tri bấtgiác chảy xuống, ướt gương mặt, hòa tan, người bên cạnh khe khẽ bànluận, "Nha đầu này khẳng định thất tình."
Dạ, cô thất tình.
Thất tình có cái gì lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ap-yeu-thuong/2898663/chuong-33.html