Tất cả đều là quần áo đàn ông treo trong tủ quần áo tối đen nhìn không thấy ánh sáng, trong không gian hô hấp đều xen lẫn hương cỏ xanh cùng tư vịdương cương đan vào nhau, Tiểu Anh nín thở, nhịp tim theo tiếng bướcchân dần dần tiến tới gần càng nhảy càng nhanh, tay cầm súng run rẩykhông ngừng.
Tiếng bước chân gần tới thì dừng lại, Tiểu Anhtựa hồ nghe thấy người đàn ông đứng ở trước tủ treo quần áo phát ratiếng thở dốc, thần kinh căng thẳng không dám lơi lỏng.
Một giây, hai giây, ba giây. . . . . .
Ầm! Ầm! Cạch. . . . . .
Thời gian trôi qua, tim đập loạn.
Đối phương không thấy có bất kỳ động tác gì, này quá giày vò rồi! Tiểu Anhquyết định đánh đòn phủ đầu đá văng ra tủ treo quần áo xông ra, vì vậychân phải mới vừa nâng lên, cửa tủ treo quần áo liền bị người từ bênngoài chợt kéo ra.
Vô số ánh mặt trời xuyên thấu, TiểuAnh híp mắt giơ cao súng lục thét to: "Đừng chạm vào tôi." Đợi thích ứng được với ánh mặt trời thì mắt to mở ra, cảnh tượng kinh người trước mắt làm cho cô phát ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa.
"A a! ! ! ! !" Tiểu Anh vứt bỏ súng trong tay, che mắt kêu to: "Lưu manh! A! ! ! ! ! ! ! !"
Tiếng kêu với tần số cao chấn kinh màng nhĩ, Za¬ck nghiêng đầu, cau mày.
Hải Tặc ngoài cửa phòng nghe tiếng kêu lỗ mãng của cô gái liền đẩy cửa, lớn tiếng hỏi: "Đã xảy ra chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/om-ap-yeu-thuong/2898598/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.